Anh ơi ! Đô thành ở đây Em sống không quen,
Đưa nhau lên tàu về quê, Em thấy vui hơn.
Về đây mình cưới nhau hơn, về đây mình sống vui hơn,
Về đây mình có nhau hơn, chẳng bao giờ buồn.
Không ai ! Thương mình bằng tim hai đứa đâu Anh,
Không ai ! Cho bằng tình yêu Em có cho Anh.
Về đây mình sống như tiên, một con đường trắng trinh nguyên,
Một căn nhà bé xinh xinh, một khu vườn tình.
Em là dâu ngày cưới và Anh là chú rể mới,
Em đi theo Anh, Em đi theo Anh, Em theo Anh về.
Em là mây mười hướng còn Anh là trăng là bướm,
Anh đi nơi đâu, Anh đi nơi đâu, là Em ở đó.
Nơi nào im mình tới và nơi nào thơ mộng nhất,
Anh đưa Em đi, Anh đưa Em đi, Anh đưa Em lại.
Chim còn bay về núi thì ta tìm nơi hạnh phúc,
Em đi theo Anh, Em theo Anh về... Làm dâu nhà Anh...